Chuyện kể về một cô gái có xuất thân từ một gia đình khá giả, một thảm kịch đã xảy ra, sau đó cô trở thành trẻ mồ côi, mất cả cha lẫn mẹ, người thân duy nhất còn lại của cô là một đứa em gái nhỏ nhưng sau biến cố năm đó, đứa trẻ rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh trong nhiều năm liền. Từ một đứa bé hiền lành, đáng yêu, cô trở nên trầm lắng hẳn và hoàn toàn không mở miệng nói bất cứ tiếng nào trong rất rất nhiều năm. Thời gian cứ trôi qua, em gái cô vẫn không tỉnh lại, cô đã bước đến tuổi 17, qua sinh nhật 18, cô sẽ phải đảm nhận việc kinh doanh của gia đình mình, trước đó công ty của cha mẹ cô do một người thân cận quản lý-chị em cô sống được đến ngày này cũng là nhờ người đó, người ấy chẳng tiếc bất kì thứ gì, chẳng ngần ngại vì bất kì lý do nào, liều mạng bảo vệ chị em cô vượt qua khỏi cơn biến cố, nếu như không phải vì chị em cô hẳn người đó đã có thể bảo vệ được cha mẹ cô an toàn thoát khỏi đó, thế nhưng mệnh lệnh của ba mẹ cô lại không cho người ấy hoàn thành nghĩa vụ mà chỉ có thể trơ mắt nhìn bố mẹ cô đổ gục xuống vũng máu tanh đặc quánh, nhưng cũng vì thế mà người đó càng quý trọng hai chị em cô hơn, hết sức dốc lòng vì hai người, chính sự tận tình đó mà cô có thể bình ổn lại, nhưng cũng chỉ vì sự quan tâm đó mà trong cô luôn có những mặc cảm tội lỗi. Một kẻ đáng khinh, yêu cô hơn cả mạng sống của chính mình nhưng lại chính là kẻ hủy hoại gia đình cô, hủy hoại con người cô, hủy hoại niềm hạnh phúc của người con gái mà hắn yêu thương nhất. Một người vô tình bắt gặp cô trong cái dáng vẻ ướt lướt thướt vào đúng ngày đầu tiên cậu ta đặt chân tới ngôi trường cấp ba mà cậu hằng mơ ước, nhớ mãi cái đôi mắt trong suốt dưới mái tóc bết lại vì nước ấy mà cậu chú ý đến cô, nhưng lại chưa bao giờ dám tiến lại, cậu không đủ tự tin, cũng không đủ can đảm, cậu chỉ muốn mình có thể đứng từ xa ngắm nhìn cô, bảo vệ cô, giữ lại cho cô những khoảng lặng yên bình. Một cậu chàng nghịch ngợm, bất cần đời, cậu vô tâm, cũng vô tình, đùa bỡn với những cô gái như một trò chơi, ẩn sau
Bình luận truyện